Câu chuyện "Võ Tòng" thứ
nhất xuất phát từ truyền thuyết khá hấp dẫn, thú vị. Theo truyền thuyết thì thời
xa xưa làng Đồng Dương, nay thuộc xã Bình Định, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng
Nam là đất của người Chiêm. Khi xảy ra chiến tranh giữa hai nước Chiêm - Việt xảy
ra, quân Chiêm thua trận, bị bắt làm tù binh. Trong số đó, có một công chúa
xinh đẹp, được gả cho hoàng tử Việt. Lúc ấy, nàng đã có mang. Sau khi theo
chồng ra Bắc, công chúa sinh hạ một con trai. Không hiểu chàng trai tên thật là
gì. Chỉ biết, khi lớn lên, chàng tìm về Quảng Nam, đến sinh sống tại làng La
Huân thuộc huyện Điện Bàn, làm “nghề”
pháp sư, dưới cái tên
dân dã là ông Hai Lánh. Do thương dân làng ao ước có một ngôi đình ngói, ông
Hai Lánh“hoá phép” đổi đình tranh La
Huân lấy đình ngói La Qua nên mắc tội và bị giam vào ngục. Nhờ tài giỏi, nhân cơ
hội làm "phường môn", ông tìm
cách thoát ra, về làng Đồng Dương, lấy vợ, sinh hai người con đặt tên là ông
Chóng và ông Đụn. Ông Trà Dúi, năm nay đã 78 tuổi, một trong số ít lão làng nắm
giữ kho “tư liệu sống” khá phong phú
về lịch sử mảnh đất và con người Đồng Dương nhớ lại "Ông Chóng và ông Đụn tứcTrà Huyền An và Trà Huyền Chân.Chính hai
ông này cùng với các ông Châu Văn Tuý và Trịnh Khắc Thiệt là những người đứng
bộ thành lập làng Đồng Dương"
Cọp và thợ săn. Ảnh TL. |
Dinh ông Trùm Hò. Anh Đ.Đ |
Chuyện "Võ Tòng" thứ hai xảy ra ở làng
Dùi Chiêng, một ngôi làng đặc biệt vì nằm ở nơi heo hút, cheo leo ngay tại thượng
nguồn sông Thu Bồn, nay thuộc xã Quế Phước, một xã vùng cực tây huyện Quế Sơn. Hồi
nửa đầu thế kỷ XX trở về trước, đây có thể được xem như vùng rừng cao núi thẳm
của Quảng Nam, nổi tiếng nhiều thú dữ. Ông Nguyễn Tửu, một trong những bậc lão
làng ở Dùi Chiêng, kể lắm chuyện sởn tóc gáy. Nhất là chuyện nửa đêm cọp về,
lấy chân cạ cạ vào vách phên bằng đất. "Bấy
giờ, cọp nhiều, dân lại ít, chúng dạn dĩ lắm, về luôn. Người ta nói rừng
động.Tui chẳng biết rừng động hay không. Nhưng nhiều năm không biết răng cọp về
nhiều. Ông nội tui, cha tui từng kể, từng chứng kiến…". Còn "Võ
Tòng" ở làng Dùi Chiêng là một người Việt, có tên dân dã là ông Trùm Hò.
Không ai biết ông họ chi và từ đâu đến. Ông dáng người cao lớn, vạm vỡ, giỏi võ
nghệ, sức địch muôn người. Thế cho nên, dân làng sợ cọp nhưng ông thì không.
Nghề nghiệp chính của ông
Trùm Hò, cũng như nhiều người khác ở làng Dùi Chiêng là đốn gỗ đổi cơm. Ngày
ngày, ông vác cái rựa, cái rìu, một nình lên núi hành nghề. Ông bà bảo "Đi đêm có ngày gặp ma" quả
không sai. Thế nhưng, ông không gặp mà mà gặp... cọp. Số là, ngày hôm đó, ông
đang trên đưòng vác cây về thì thấy một con cọp to lù lù chắn ngang đường. Ông
nghiêng người, thả cây gỗ xuống, rồi nhanh tay cầm rựa thủ thế. Cọp gầm lêm một
tiếng long trời lở đất trước khi nhảy vồ "con
mồi". Ông nhanh nhẹn lách qua
bên kia, tránh được. Ngay sau đó, cả hai, cọp và người, quần nhau đánh suốt một
ngày ròng rã. Cứ cọp nhảy sang bên trái thì ông nhảy qua bên phải và ngược lại.
Ông vừa nhảy vừa lợi dụng thời cơ chém cọp. Chiều dần tắt nắng. Cuối cùng, cả
hai vừa khát nước vừa kiệt sức rồi chết. Bấy giờ, khu vực ông Trùm Hò đấu với...
cọp sau này trở thành Dinh Ông Trùm là cửa rừng, cây cối rậm rạp, heo hút, vắng
bóng người qua lại, xưa nổi tiếng linh thiêng. Hiện nay, di tích Dinh Ông Trùm,
tức ông Trùm Hò vẫn còn, nhưng đã bị tàn phá bởi thời gian. Nhưng, hàng năm, vào
ngày lễ, nhất là trong những ngày Tết cổ truyền, nhân dân làng Dùi Chiêng vẫn
thắp hương, tưởng nhớ đến chiến tích của ông Trùm Hò, một nhân vật kỳ bí, mấy
trăm năm trở về trước.
No comments:
Post a Comment