"Dời chợ dời chợ
Lời nói nên nợ
Lở chợ phải dời..."
Tương
truyền, hồi cuối thế kỷ XIX, ở làng Thu Bồn, nay là thuộc xã Duy Tân, huyện Duy
Xuyên, có cha con ông Phạm Tự Điện chuyên đi buôn vải. Quanh năm suốt tháng, họ
cứ gánh vải đi khắp nơi, từ Duy Xuyên, qua Đại Lộc đến Quế Sơn... để bán. Bấy
giờ, do người ít, đường vắng nên bọn cướp thường tổ chức trấn lột. Nhiều phen
bị mất vải, mất hồn, suýt mất cả mạng, ông Phạm Tự Điện kinh hãi, thấy gánh vải
đi bán quá bất tiện, khó đối phó với những hiểm nguy trên đường, bèn nghĩ cách
xin lý trưởng cho phép lập quán bán vải ngay ở đuôi làng. Do là dân buôn vải
chuyên nghiệp, quen biết nhiều nên chẳng bao lâu sau người trong làng, rồi
ngoài làng đến chỗ ông mua vải khá đông. Thấy vậy, một số bà con kẻ bán thêm
cái này, người bán thêm món kia, đông dần lên thành ra chợ..."
Đó là một đoạn trích trong tập sách "Chuyện xưa đất Quảng" sắp ra mắt bạn đọc. Đây là tập sách được tác giả điền dã, ghi chép những mẩu chuyện nho nhỏ về làng quê, từ chuyện lập chợ đến chuyện Dinh bà Phường Rạnh, chuyện săn cọp, chuyện về một số nhân vật như huyền thoại... Có thể nói, là truyện kể mang tình chất truyện kể dân gian nên có thể tam sao thất bổn. Âu, đó cũng là lẽ thường tình. Mục đích của tác giả là cố gắng vẽ lại, hình dung lại một phần nhỏ nào đó cuộc sống tinh thần, tâm linh... của người Quảng xưa.
Được như vậy, đã quý hóa lắm rồi!
PHẠM HỮU ĐĂNG ĐẠT
No comments:
Post a Comment